Dành do mẹ
Con đã hứa làm bài thơ tặng mẹ
Khi giọt mồ hôi ướt đẫm vai
mềm
Khi vết chân chim đã hằn bên khóe
mắt
Và đôi môi cười phảng phất nỗi âu
lo…
Cuộc hành trình của mẹ đôi khi
tựa con đò
Cứ xuôi ngược và ngược xuôi khắp
nẻo
Chưa đọng lại một khoảng trời
trong trẻo
Đôi lúc cũng đục ngàu bên quang
gánh mưu sinh…
***
Con hốt hoảng nhìn thời gian quá
vô tình
Nhuộm phai màu tóc mẹ già nua.
Những bước đi của mẹ cứ qua mùa
Như lá rụng về, chẳng bao giờ xanh trở lại…
Con ôm giấc mơ thời thơ dại
Và khóc một mình khi thấy mẹ buồn… vui.
Nhuộm phai màu tóc mẹ già nua.
Những bước đi của mẹ cứ qua mùa
Như lá rụng về, chẳng bao giờ xanh trở lại…
Con ôm giấc mơ thời thơ dại
Và khóc một mình khi thấy mẹ buồn… vui.
***
Ngày hôm qua,
Ngày con nhớ mẹ
Lại gởi nỗi niềm vào những
vần thơ
Biết đâu như một
sáng tinh mơ
Mẹ cảm được tâm tình con thầm lặng
Con yêu mẹ
Như yêu ngôi nhà nhỏ
Ngôi nhà
nhỏ có tiếng cười hạnh phúc nhất thế gian
Rồi có một
khoảng lặng miên man
Khi con ôm mẹ
vào lòng
Khóe mắt cay cay
Ngỡ ngàng nhìn
ngắm những đổi thay
Phải chăng đã
quá lâu rồi không gặp mẹ
Dáng hao gầy nay
lại gầy hơn…
Ngày hôm nay, là
ngày của mẹ
Con xin gởi ngàn
lời chúc đến mẹ yêu
Có hay không ngày
tuổi đã xế chiều
Nhưng xin hạnh
phúc không già đi theo năm tháng
Để nụ cười như
muôn ngàn tia sáng
Dẫn lối vào đời
trên những bước con đi
Thư Viên 11/11/2013
Thời gian
ôi thời gian...
làm phai màu tóc mẹ
bất chợt lặng lòng
ngắm mẹ đã già nua
những bước đi của mẹ cứ qua mùa...
chỉ còn lại vết chân chim
in hằn năm tháng
ôi thời gian...
xin đừng trôi nhanh quá
chùng chình tĩnh lặng một chút thôi
để tìm lại những năm tháng qua rồi
cười như trẻ lại
đong đầy thương yêu
Thư Viên 11/9/2014
Dành cho Cha
Xin một lần gọi tên cha
Bằng bài thơ bé nhỏ
Viết cả tâm tình trên trang giấy lệ rơi
Một lần rồi lần nữa cha ơi
Con muốn viết cả bầu trời trong tim con đó
Dẫu đời cha truân chuyên gian khó
Đôi chân trần vẫn dắt lối con đi
Bằng bài thơ bé nhỏ
Viết cả tâm tình trên trang giấy lệ rơi
Một lần rồi lần nữa cha ơi
Con muốn viết cả bầu trời trong tim con đó
Dẫu đời cha truân chuyên gian khó
Đôi chân trần vẫn dắt lối con đi
Cha ơi...
Thời gian chẳng bao giờ xanh trở lại
Dáng hao gầy nay lại gầy hơn
Tuổi xế chiều căn bệnh cũ từng cơn
Cha vẫn cuời
Không để con lo lắng
Nhưng con sợ, con sợ phải cài hoa hồng trắng
Nên cha cứ mãi cuời bên con nhỏ nghe cha.
Để con mãi hát khúc ca
Còn cha còn cả thiên hà yêu thuơng...
Dáng hao gầy nay lại gầy hơn
Tuổi xế chiều căn bệnh cũ từng cơn
Cha vẫn cuời
Không để con lo lắng
Nhưng con sợ, con sợ phải cài hoa hồng trắng
Nên cha cứ mãi cuời bên con nhỏ nghe cha.
Để con mãi hát khúc ca
Còn cha còn cả thiên hà yêu thuơng...
Thư Viên 30/10/2014
.