Như là cơn gió bay!

     



     Thế rồi cuộc đời tôi lại như một cơn gió, một cơn gió bay mà chưa biết khi nào sẽ dừng lại. Đôi khi cũng muốn buông xuôi tất cả để quay về cuộc sống yên bình, có mái nhà nhỏ, đàn trâu chiều về. Nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ xa vời. Dòng đời vẫn thế, vẫn xoay vần và ép người ta phải phải cuốn theo nó, bon chen và xô bồ.
Mới ngày hôm qua đây còn lang thang góc phố nhỏ, đi và đến, tìm những cảm xúc vu vơ đang rớt khỏi cảm xúc, tìm một góc cà phê yên ả xa xôi khỏi thị trấn ồn ào. Cuộc sống như vậy thi vị biết bao, yên bình biết bao. Nó cho con người ta cảm thấy nhẹ nhàng và xa vời muộn phiền. Nhưng tất cả chỉ là của hôm qua thôi. Giờ đây, côn việc, cuộc sống lại kéo tôi vào những cuộc chiến mới dai dẳng hơn và nhiều xô bồ hơn.


Như là cơn gió bay đi
Như là con sóng làm si lòng người...


     Tôi đang đứng trước biển nghe xóng vỗ rì rào, muốn ùa mình vào tiếng ào ào đó mà quên đi hết muộn phiền. Tôi đang gặm nhấm tâm hồn mình, có cơn gió nào bay qua đây không, có con sóng nào xô bờ không? Đó, cứ như thế, đó là những khoảnh khắc của riêng tôi dành cho cuộc sống đan xen với công việc. Tôi chán ghét công việc mình đang làm, tôi chán ghét bản thân mình, cái nghề bán nước bọt kiếm tiền đôi khi cũng lắm trái ngang. Đâu phải sống trên đời này cứ thanh cao, lương thiện là tồn tại được đâu. Đời dạy cho con người ta phải biết một chút gian sảo, lọc lừa và đôi khi lưu manh. Để rồi ngẫm lại, muốn như là cơn gió bay.



Đứng trước gió, đứng trước sóng, tâm hồn nhẹ đi đôi chút
Đứng trước bản thân mình, tự nhủ lòng sống sao cho tốt với mọi người
Đứng trước mọi người lại không làm được như cái tâm mình.
Bỏ, buông xuôi tất cả để tìm lại chính con người mình, mang gió về với tâm hồn và cố giữ nó, sẽ không còn cơn gió nào bay xa mãi nữa. Cơn gió của ngày nào hãy cuốn tất cả muộn phiền về nơi xa xăm. 

Cho tôi một chút thiền êm ả
Nghe gió về lộng gió trái tim


Thư Viên 2010
Share on Google Plus

About Unknown

GIÁ TRỊ BỀN VỮNG
Share Emphasis