Tìm lại.

Đã có lúc những cảm xúc trong tâm hồn khô khan như sỏi đá và đã có lúc muốn buông xuôi tất cả cho nó về cát bụi, đó là những lúc trong ta chỉ còn những mạch cảm xúc rời rạc, buồn chán và tuyệt vọng, tâm hồn như cây cối như sỏi đá. Nhiều lúc cố gắng thật vui tươi, cố gắng viết cái gì đó thật có cảm xúc nhưng rồi lại bỏ lửng.
ai bảo cây không biết sầu biết khóc
ai bảo đá không biết nhớ biết thương
cây không sầu sao cây buồn rụng lá
đá không nhớ sao đá phủ rêu xanh.
Đấy, đến cây và đá cũng có cảm xúc, thế sao tâm hồn lại cứ phải khô khan.


Tôi bắt đầu tìm lại chính mình, tôi bắt đầu thu gom lại những gì mình vô tình bỏ quên đâu đó giữa dòng đời này. Một buổi chiều ngồi quán cà phê nghe nhạc nhẹ, tiếng chuông quen thuộc như gió đưa kí ức từ đâu về. Ngồi bên một tách đen đường lắng nghe cuộc sống đang sôi động. Cuộc sống thì không bao giờ dừng lại, thế sao ta cứ mãi quẩn quanh. Tôi tìm lại cảm xúc của mình từ cái góc quán nhỏ quen thuộc đó, có gì tươi mới trong tâm hồn.
Trời Đà Thành mấy hôm nay nắng nhẹ, muốn được đi dạo để hít chút khí trời thay vì cứ mải miết trong những gì khô khan quá. Đạp xe dạo phố, con đường Bạch Đằng nay đẹp lạ, gió Sông Hàn mát rượi như ru những cảm xúc từ tâm hồn đã lãng quên con đường đi vào lòng người như kí ức. Đi giữa những cái đẹp một tâm hồn khô khan cũng muốn hét lên "và con tim đã vui trở lại".
Và con tim đã vui trở lại thật, có chút gì đó tơi mới cho tâm hồn rồi. Thật ra để làm mới con người mình rất dễ, chỉ có điều  là mình có muốn như thế hay không mà thôi. 
Và con tim đã vui trở lại, bỗng nhiên niềm vui cũng trở lại như bất chợt. Đã lâu lắm rồi không nằm nhắn tin và cười một mình, đã lâu rồi không còn ngồi ở khung cửa sổ hát vu vơ. Ai bảo tâm hồn khô khan chi. Giờ thì vui rồi đó, giờ thì đã cười đã hát đã hồn nhiên.

Và con tim đã vui trở lại
Tình yêu đến cho tôi ngày mai...
Những cơn gió ngọt ngào nào đã thổi tình yêu đến với tôi, để bỗng dưng tôi lại muốn hát lên hai câu đó, hát bằng tâm hồn. Cảm ơn đời đã mang cho tôi chút gì đó tươi mới, để một người đã từng không tin vào hai từ yêu thương nay có thể yêu đời, nay có thể hát bằng chính con tim mình. Cảm ơn đời đã cho tôi gặp một ai đó khiến trái tim xao xuyến, cảm ơn đời đã mang tôi lên từ vực sâu tâm hồn để hôm nay tôi đặt bút viết  những dòng cảm xúc.
Tôi sẽ luôn vui, tôi sẽ luôn yêu đời. Biết đâu mai này, một ngày nào đó em cũng rời xa tôi thôi, nhưng trái tim tôi sẽ giúp tôi tin rằng, còn rất nhiều thứ tươi đẹp của cuộc sống đang đợi tôi và tôi sẽ sống như khi có ai đó bên đời, tâm hồn sẽ luôn tràn ngập niềm vui. 
Nếu có một ngày nào đó tôi yếu đuối, xin ai đó hãy hát lên " và con tim hãy vui trở lại..." tôi xin hứa sẽ chẳng làm ai đó thất vọng. tôi sẽ luôn vui và yêu đời.
dn25.10.11
Thư Viên
Share on Google Plus

About Unknown

GIÁ TRỊ BỀN VỮNG
Share Emphasis